
Hạt bo bo, tiếng Hán gọi là Ý Dĩ, sách “Bản Thảo Cương Mục” của Danh y Lý Thời Trân, đời Minh gọi là Ý Châu Tử. Bo bo lá hình dải, hoa đơn tính cùng gốc, mọc hoang ven bờ nước, chỗ có nhiều nắng (Ngày nay, bà con nông dân trồng trên ruộng hoặc nương).
Theo sách Nam Dược Thần Hiệu, của vị Đại danh y Tuệ Tĩnh – thời Trần, Bo bo vị hơi ngọt, tính hàn, không độc, trừ phong thấp nhiệt, trị co quắp, uống lâu nhẹ mình, tăng trí nhớ. Các sách y học cổ khác, cho rằng: Bo bo bổ dưỡng, chữa được các chứng tiêu chảy lâu ngày, phù thũng, viêm đại tràng, khử được tà khí trong gân cốt, trị được tả lị, gân bị co rút.v.v…